Nơi cho ta những xúc cảm ngọt ngào

  • 03/01/2019
  • 2716 views

Giữa công việc cuồng quay, cả anh và em - hai chúng ta đều bận rộn. Nhưng thật tuyệt vời khi giữa lòng Hà Nội, vẫn có một nơi mang lại cho chúng ta những xúc cảm ngọt ngào...

 
Đến ngày sinh nhật chị, anh chuyển khoản 80 triệu đồng kèm theo lời nhắn: “Chúc vợ sinh nhật vui vẻ. Hôm nay anh đang làm dự án trong Sài Gòn, ngày mai mới về được. Anh hứa sẽ bù cho em sau. Yêu vợ nhiều!”
 
Dù có chút hụt hẫng nhưng chị cũng đã quen với những ngày như vậy, từ mùng 8/3, mùng 2/9 cho đến 20/10 anh đều không có mặt ở nhà. Nhiều lúc, chị chỉ thèm được cùng anh dạo bước ở phố đi bộ, ăn một bữa tối lãng mạn như hồi vừa quen nhau. Sinh nhật này, chị lại cùng bạn bè đi ăn uống, shopping. Ai cũng cảm thấy ghen tị với những gì chị đang có. Họ không hay biết rằng, sâu thẳm trong tâm hồn chị là “một cơn sóng ngầm”.
 
 
Đối với chị, chất xúc tác mang tên “hâm nóng tình yêu” là điều đang thiếu cho “món canh gia đình”. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cuộc sống của hai vợ chồng sẽ như chiếc đồng hồ báo thức. Tình cảm lứa đôi sẽ ngày càng “lay lắt”, để rồi đến một ngày, nó không còn đủ khả năng “thắp sáng” cho gia đình. Chị không muốn cuộc đời mình sẽ diễn ra như thế. Chị muốn… được chồng yêu thương!
 
May mắn thay, ngày hôm sau đó lại là chủ nhật, chồng chị đã giữ đúng lời hứa sớm có mặt ở nhà. Vừa về từ sân bay, anh đã vội vàng chạy vào bếp để nấu bữa sáng, không quên đặt một bó hoa hồng tím tuyệt đẹp vào trong bình. Khi vừa tỉnh dậy, bước từ trong phòng ra, chị đã ôm chầm lấy anh mà khóc nhè như đứa trẻ con. Anh nói: “Ngày hôm nay, chỉ có hai vợ chồng mình bên nhau, mặc kệ công việc, mặc kệ cả thế giới.”
 
Chiều hôm ấy, hai vợ chồng đã chọn  trốn “tìm lại tình yêu”. Địa chỉ này là một trong những căn hộ cho thuê của Toàn Tiến Housing. Anh và chị đã quyết định lựa chọn nơi đây làm điểm hẹn mỗi khi muốn có không gian riêng ở bên nhau.
 
 
 
Ấn tượng ban đầu của chị là những ô cửa kính lớn hướng trọn tầm nhìn ra Hồ Tây. Ban công bên ngoài trong xanh với những chậu cây cảnh lấp ló đằng sau chiếc rèm che trắng muốt, tạo cảm giác bình yên đến lạ thường.
 
Một chút nắng dịu dàng tràn vào căn phòng làm cho không khí trở nên ấm áp, chẳng còn có dấu hiệu của mùa đông. Khung cảnh trước mắt hiện ra còn đẹp hơn sự tưởng tượng của hai anh chị, khiến cho “đôi chim bồ câu vừa rời tổ” trở nên bối rối, loạn nhịp.
 
Mọi trang bị trong căn hộ đều đầy đủ, tiện nghi, mang một chút hiện đại của phong cách Châu Âu pha trộn với sự tối giản của người Nhật. Phòng ngủ xinh xắn, đặt bên trong là chiếc giường êm ái, nằm ở vị trí gần cửa sổ, nơi có nhiều ánh sáng nhất trong nhà.
 
Phòng tắm sạch bong không tì vết. Chiếc bồn tắm đầy mê hoặc khiến chị mường tượng ra ngay cảnh ngâm mình lười biếng, nhấm chìm mọi lo âu vào dòng nước ấm trong lành.
 
Nhưng trước tiên, chị sẽ đi mua chút đồ về để nấu bữa tối cho người chồng “lâu ngày mới gặp” của mình. Chị nắm tay anh băng qua vài con phố nhỏ, còn bắt anh cùng chụp ảnh theo trào lưu “Đưa người yêu đi khắp thế gian”.
 
Đã lâu lắm rồi chị mới lại tay trong tay với anh khoan thai như thế, có thời gian để cảm nhận được hơi ấm của người đàn ông mà chị dành cả con tim, nguyện yêu thương anh suốt cuộc đời.
Phòng bếp hiện đại trong căn hộ tuy không phải là “góc đảm đang” hàng ngày chị vẫn giữ lửa, nhưng cách bài trí đầy ấm cúng khiến chị không còn cảm giác xa lạ. Trái lại, chị còn thấy dường như đã quen thuộc với không gian này từ lâu..
 
 
Thời gian cứ thế trôi qua lúc nào chẳng hay, cứ nhẹ nhàng như thế, cứ dịu dàng vuốt ve như vậy. Chị khẽ tựa đầu vào vai anh, nghiêng một góc bình yên trên bờ vai vững chãi. Anh mỉm cười trước “cô gái nắm giữ trái tim mình”, nhớ về những ngày mới yêu cũng vào tầm tháng 12 trời đang se lạnh này.
 
Hồ Tây vô tư thổi làn gió nhẹ, khẽ lay rèm vải trắng tinh khôi. Ánh nến lung linh dưới nền nhạc ca khúc “She” của Elvis Costello khiến cho không gian trở nên huyền ảo. Nhấp ly rượu vang Bordeaux Đỏ và dùng bữa tối bên nhau, anh và chị như say trong cơn say tình ái. Anh vòng tay qua eo chị, ôm cả thế giới vào lòng. Chị khẽ nép vào ngực anh nũng nịu: “Ước gì, thời gian ngừng trôi…”
 
Giữa lòng Hà Nội có một không gian đáng sống như thế. Một chốn yên bình sau những ngày giông bão. Có một nơi ấm áp như ngôi nhà nhỏ của mình. Có một nơi để ta tìm lại cảm xúc đã lãng quên giữa những thăng trầm của cuộc sống. Và... có một nơi để anh và em “Thắp lại ngọn lửa tình mùa Giáng Sinh”.